Hai anh em và chung cư 80 tầng

Hai anh em và chung cư 80 tầng


Đọc và Ngẫm: Có 2 anh em sống trên tầng 80 của một tòa nhà chung cư cao ngất. Một ngày kia họ về nhà sau một chuyến du lịch ngắn ngày, hai anh em choáng váng khi nhận ra thang máy của chung cư đã bị hỏng, họ buộc phải leo bộ lên căn hộ của mình.

Sau khi vất vả leo đến tầng 20, thở hổn hển và mệt mỏi, họ quyết định để những túi xách và ba lô của mình lại đó và sẽ quay lại lấy vào ngày hôm sau.

Khi lên đến tầng 40, người em bắt đầu lầm bầm và sau đó 2 người bắt đầu cãi nhau. Họ vừa tiếp tục những bước nặng nề của mình, vừa đi vừa cãi nhau cho đến tầng 60. Bỗng họ nhận ra rằng mình chỉ còn có 20 tầng nữa thôi. Vậy là họ quyết định ngừng cãi và tiếp tục leo lên trong sự bình an. Họ yên lặng leo lên và cuối cùng cũng đến được căn hộ của mình.

Khi đến nơi, họ mới phát hiện ra mình đã để chìa khoá nhà trong một chiếc túi xách bị bỏ lại ở tầng 20.

Ngẫm: Câu chuyện này cũng tựa như cuộc đời chúng ta... Nhiều người trong chúng ta sống trong sự kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô và bạn bè khi còn bé. 

Chúng ta hiếm khi thực hiện những gì mình thật sự muốn, luôn ở duới rất nhiều áp lực và sự căng thẳng đến năm 20 tuổi. Và chúng ta vứt bỏ những ước mơ lớn lao để tiếp tục sống theo khuân mẫu mà gia đình, trường lớp, xã hội đã áp đặt.

Nhưng đến khi 40 tuổi, áp lực từ việc mưu sinh, chăm sóc bố mẹ già, con nhỏ, công việc v...v khiến chúng ta cảm thấy không thoải mái và bắt đầu phàn nàn, chỉ trích.

Đến tuổi 60, chúng ta nhận ra mình ko còn nhiều thì giờ nữa để phàn nàn và chúng ta bước đi trong thanh thản, bình an. Chúng ta nghĩ ko còn gì làm cho mình thất vọng nữa. 

Và tới cuối cuộc hành trình năm 80 tuổi ta chợt nhận ra mình ko thể nào ngơi nghỉ trong sự bình an vì chúng ta còn những giấc mơ chưa thực hiện được - những giấc mơ mà chúng ta vứt bỏ cách đây 60 năm.

Vậy, dù ước mơ của bạn là gì thì hãy giữ lấy nó, âm thầm thực hiện nó càng sớm càng tốt. Đừng để khi kết thúc cuộc hành trình cuộc đời, bạn phải hối hận vì những giấc mơ còn giang dở ấy.

Previous
Next Post »
0 Komentar